曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。

曹勋其它作品精选

zuopinjingxuan

《和张直讲》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写风|

老境从远事事慵,却寻幽刹寄年丰。

本无虚舍能回暑,赖有疏篁可致风。

臭腐回尝忘物化,箪瓢宁复较天穷。

向来羽气端如故,经醉犹能间一中。

拼音
zhāng zhí jiǎng
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
lǎo jìng cóng yuǎn shì shì yōng què xún yōu shā nián fēng        běn shě néng huí shǔ lài yǒu shū huáng zhì fēng        chòu huí cháng wàng huà dān piáo níng jiào tiān qióng        xiàng lái duān jīng zuì yóu néng jiān zhōng       
和张直讲注音
  • zhāng
    zhí
    jiǎng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • lǎo
    jìng
    cóng
    yuǎn
    shì
    shì
    yōng
    què
    xún
    yōu
    shā
    nián
    fēng
    běn
    shě
    néng
    huí
    shǔ
    lài
    yǒu
    shū
    huáng
    zhì
    fēng
    chòu
    huí
    cháng
    wàng
    huà
    dān
    piáo
    níng
    jiào
    tiān
    qióng
    xiàng
    lái
    duān
    jīng
    zuì
    yóu
    néng
    jiān
    zhōng