hé
和
táng
唐
shān
山
sǒu
叟
suǒ
所
zèng
赠
sān
三
shī
诗
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wáng
王
zhuó
灼
biàn
遍
cóng
从
jiāng
江
hǎi
海
zhuó
濯
qīng
清
liú
流
,
,
guī
归
lǎo
老
mín
岷
mín
岷
zhàn
占
shàng
上
yóu
游
。
。
xīn
心
yuǎn
远
yù
欲
lián
联
gāo
高
shì
士
chuán
传
,
,
dì
地
piān
偏
réng
仍
sì
似
jiǎ
贾
hú
胡
liú
留
。
。
hé
何
shí
时
zhú
竹
zhàng
杖
xián
闲
zhī
搘
bì
壁
,
,
zhōng
终
rì
日
shéng
绳
chuáng
床
lǎn
懒
mìng
命
chóu
俦
。
。
bì
碧
zhàng
嶂
hóng
红
chén
尘
liǎng
两
xiàng
相
wàng
望
,
,
láo
劳
shēng
生
xiào
笑
wǒ
我
bú
不
zhī
知
xiū
休
。
。