胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...

胡寅其它作品精选

zuopinjingxuan

《和唐寿隆上元五首·零》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写风|写梅|

几年踪迹远中台,梦想传柑宴斚开。

懒拥牙旗穿市去,纵看玉李堕天来。

从教独照青藜炬,莫使轻吹画角梅。

也有江风浮彩巘,坐令形势卷东莱。

拼音
táng shòu 寿 lóng shàng yuán shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] yín
nián zōng yuǎn zhōng tái mèng xiǎng chuán gān yàn jiǎ kāi        lǎn yōng chuān 穿 shì zòng kàn duò tiān lái        cóng jiāo zhào qīng shǐ 使 qīng chuī huà jiǎo méi        yǒu jiāng fēng cǎi yǎn zuò lìng xíng shì juàn dōng lái       
和唐寿隆上元五首·零注音
  • táng
    shòu
    寿
    lóng
    shàng
    yuán
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • nián
    zōng
    yuǎn
    zhōng
    tái
    mèng
    xiǎng
    chuán
    gān
    yàn
    jiǎ
    kāi
    lǎn
    yōng
    chuān
    穿
    shì
    zòng
    kàn
    duò
    tiān
    lái
    cóng
    jiāo
    zhào
    qīng
    shǐ
    使
    qīng
    chuī
    huà
    jiǎo
    méi
    yǒu
    jiāng
    fēng
    cǎi
    yǎn
    zuò
    lìng
    xíng
    shì
    juàn
    dōng
    lái

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1