程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。
《和可道红同馆於都统衙》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:程公许 | 类型:

于理玄同孔老瞿,客尘觉似淅消除。

一生嚼蜡有余味,两载离家难几书。

君已杰心参祖意,我犹滞相问童初。

宝岩不作桑间恋,榆馆能来慰索居。

拼音
dào hóng tóng guǎn dōu tǒng
[ [ sòng cháo ] ] chéng gōng
xuán tóng kǒng lǎo chén jiào xiāo chú        shēng jiáo yǒu wèi liǎng zǎi jiā nán shū        jun1 jié xīn cān yóu zhì xiàng wèn tóng chū        bǎo yán zuò sāng jiān liàn guǎn néng lái wèi suǒ       
和可道红同馆於都统衙注音
  • dào
    hóng
    tóng
    guǎn
    dōu
    tǒng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gōng
  • xuán
    tóng
    kǒng
    lǎo
    chén
    jiào
    xiāo
    chú
    shēng
    jiáo
    yǒu
    wèi
    liǎng
    zǎi
    jiā
    nán
    shū
    jun1
    jié
    xīn
    cān
    yóu
    zhì
    xiàng
    wèn
    tóng
    chū
    bǎo
    yán
    zuò
    sāng
    jiān
    liàn
    guǎn
    néng
    lái
    wèi
    suǒ