肤剥心枯岁月深,孙枝已解作龙吟。烈风吹起孤高韵,犹作峰头梁甫音。
《和叠山小姑海门第一关诗》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:王奕 | 类型:长江|写人|写鬼|

此是长江第一关,孤峰矫首耸遐观。

人今人古兴亡事,帆去帆来上下澜。

庙有神明司地险,舟藏鬼蜮过门难。

吾侪出处凭天道,浪自舂撞意自宽。

拼音
dié shān xiǎo hǎi mén guān shī
[ [ sòng cháo ] ] wáng
shì zhǎng jiāng guān fēng jiǎo shǒu sǒng xiá guān        rén jīn rén xìng wáng shì fān fān lái shàng xià lán        miào yǒu shén míng xiǎn zhōu cáng guǐ guò mén nán        chái chū chù píng tiān dào làng chōng zhuàng kuān       
和叠山小姑海门第一关诗注音
  • dié
    shān
    xiǎo
    hǎi
    mén
    guān
    shī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
  • shì
    zhǎng
    jiāng
    guān
    fēng
    jiǎo
    shǒu
    sǒng
    xiá
    guān
    rén
    jīn
    rén
    xìng
    wáng
    shì
    fān
    fān
    lái
    shàng
    xià
    lán
    miào
    yǒu
    shén
    míng
    xiǎn
    zhōu
    cáng
    guǐ
    guò
    mén
    nán
    chái
    chū
    chù
    píng
    tiān
    dào
    làng
    chōng
    zhuàng
    kuān