(1017—1080)宋福州候官人,字述古,人称古灵先生。与陈烈、周希孟、郑穆友称“四先生”,倡理学。仁宗庆历二年进士。神宗朝为侍御史知杂事,论青苗法不便,出知陈州、杭州。后以枢密直学士知通进、银台司兼侍读,判尚书都省。尝荐司马光、苏轼等三十三人。有《古灵集》。
《和东玉少卿后池群雁》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:陈襄 | 类型:写水|写人|岁月|写湖|写云|

生意淹留白水塘,樊笼多事岂吾乡。

江湖已失秋南望,岁月犹欣塞北凉。

白日稻梁应饱足,青云岐路莫思量。

主人怜尔能鸣久,肯放逍遥物外翔。

拼音
dōng shǎo qīng hòu chí qún yàn
[ [ sòng cháo ] ] chén xiāng
shēng yān liú bái shuǐ táng fán lóng duō shì xiāng        jiāng shī qiū nán wàng suì yuè yóu xīn sāi běi liáng        bái dào liáng yīng bǎo qīng yún liàng        zhǔ rén lián ěr néng míng jiǔ kěn fàng xiāo yáo wài xiáng       
和东玉少卿后池群雁注音
  • dōng
    shǎo
    qīng
    hòu
    chí
    qún
    yàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    xiāng
  • shēng
    yān
    liú
    bái
    shuǐ
    táng
    fán
    lóng
    duō
    shì
    xiāng
    jiāng
    shī
    qiū
    nán
    wàng
    suì
    yuè
    yóu
    xīn
    sāi
    běi
    liáng
    bái
    dào
    liáng
    yīng
    bǎo
    qīng
    yún
    liàng
    zhǔ
    rén
    lián
    ěr
    néng
    míng
    jiǔ
    kěn
    fàng
    xiāo
    yáo
    wài
    xiáng