温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。

温庭筠其它作品精选

zuopinjingxuan

《唐庄恪太子挽歌词二首》
分享数:125
朝代: 唐朝 | 作者:温庭筠 | 类型:写马|写人|写草|写云|

叠鼓辞宫殿,悲笳降杳冥。

影离云外日,光灭火前星。

邺客瞻秦苑,商公下汉庭。

依依陵树色,空绕古原青。

东府虚容卫,西园寄梦思。

凤悬吹曲夜,鸡断问安时。

尘陌都人恨,霜郊赗马悲。

唯馀埋璧地,烟草近丹墀。

拼音
táng zhuāng tài wǎn èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] wēn tíng jun1
dié gōng diàn 殿 , , bēi jiā jiàng yǎo míng       
yǐng yún wài , , guāng miè huǒ qián xīng       
zhān qín yuàn , , shāng gōng xià hàn tíng       
líng shù , , kōng rào yuán qīng       
dōng róng wèi , , 西 yuán mèng       
fèng xuán chuī , , duàn wèn ān shí       
chén dōu rén hèn , , shuāng jiāo fèng bēi       
wéi mái , , yān cǎo jìn dān chí
唐庄恪太子挽歌词二首注音
  • táng
    zhuāng
    tài
    wǎn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wēn
    tíng
    jun1
  • dié
    gōng
    diàn
    殿
    ,
    ,
    bēi
    jiā
    jiàng
    yǎo
    míng
  • yǐng
    yún
    wài
    ,
    ,
    guāng
    miè
    huǒ
    qián
    xīng
  • zhān
    qín
    yuàn
    ,
    ,
    shāng
    gōng
    xià
    hàn
    tíng
  • líng
    shù
    ,
    ,
    kōng
    rào
    yuán
    qīng
  • dōng
    róng
    wèi
    ,
    ,
    西
    yuán
    mèng
  • fèng
    xuán
    chuī
    ,
    ,
    duàn
    wèn
    ān
    shí
  • chén
    dōu
    rén
    hèn
    ,
    ,
    shuāng
    jiāo
    fèng
    bēi
  • wéi
    mái
    ,
    ,
    yān
    cǎo
    jìn
    dān
    chí

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1