黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《呻吟斋睡起五首呈世弼·二》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写水|儿童|

墙下蓬蒿地,儿童课翦除。

蔓莴随分种,杞菊未须鉏。

河水传烽火,交州报捷书。

无能落闲处,慙媿饱春蔬。

拼音
shēn yín zhāi shuì shǒu chéng shì · · èr
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
qiáng xià péng hāo ér tóng jiǎn chú        màn suí fèn zhǒng wèi chú        shuǐ chuán fēng huǒ jiāo zhōu bào jié shū        néng luò xián chù cán kuì 媿 bǎo chūn shū       
呻吟斋睡起五首呈世弼·二注音
  • shēn
    yín
    zhāi
    shuì
    shǒu
    chéng
    shì
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • qiáng
    xià
    péng
    hāo
    ér
    tóng
    jiǎn
    chú
    màn
    suí
    fèn
    zhǒng
    wèi
    chú
    shuǐ
    chuán
    fēng
    huǒ
    jiāo
    zhōu
    bào
    jié
    shū
    néng
    luò
    xián
    chù
    cán
    kuì
    媿
    bǎo
    chūn
    shū