杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《周郎玉笙谣》
分享数:8
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写花|写山|写水|写人|桃花|调笑|洞庭|

周郎学仙吹玉笙,玉笙吹得丹山七十二凤之和鸣。

曾侍瑶池阿母宴,座中调笑董双成。

谪向人间赤松洞,洞口桃花苦迎送。

南寻二女湘水头,十三哀弦不成弄。

西洞庭,东洞庭,相逢铁笛铜龙精。

从此吹春玉台上,丛霄不许谢玄卿。

拼音
zhōu láng shēng yáo
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
zhōu láng xué xiān chuī shēng shēng chuī dān shān shí èr fèng zhī míng        céng shì yáo chí ā yàn zuò zhōng diào xiào dǒng shuāng chéng        zhé xiàng rén jiān chì sōng dòng dòng kǒu táo huā yíng sòng        nán xún èr xiāng shuǐ tóu shí sān āi xián chéng nòng        西 dòng tíng dōng dòng tíng xiàng féng tiě tóng lóng jīng        cóng chuī chūn tái shàng cóng xiāo xiè xuán qīng       
周郎玉笙谣注音
  • zhōu
    láng
    shēng
    yáo
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • zhōu
    láng
    xué
    xiān
    chuī
    shēng
    shēng
    chuī
    dān
    shān
    shí
    èr
    fèng
    zhī
    míng
    céng
    shì
    yáo
    chí
    ā
    yàn
    zuò
    zhōng
    diào
    xiào
    dǒng
    shuāng
    chéng
    zhé
    xiàng
    rén
    jiān
    chì
    sōng
    dòng
    dòng
    kǒu
    táo
    huā
    yíng
    sòng
    nán
    xún
    èr
    xiāng
    shuǐ
    tóu
    shí
    sān
    āi
    xián
    chéng
    nòng
    西
    dòng
    tíng
    dōng
    dòng
    tíng
    xiàng
    féng
    tiě
    tóng
    lóng
    jīng
    cóng
    chuī
    chūn
    tái
    shàng
    cóng
    xiāo
    xiè
    xuán
    qīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1