方惟深(1040—1122),字子通,莆田城厢后埭人,幼随父亲,居住长洲(今江苏苏州)。惟深早年便通经学,尤工于诗,为乡贡第一,后举进士不第,即弃去,与弟躬耕。方惟深于崇宁五年(1106)特奏名授兴化军助教。他卒于宣和四年,年八十三岁,无子,只有一女嫁与乐圃先生之子发。方惟深著有《方秘校集》十卷,其诗精谐警绝,很受王安石赏识,谓唐代诗人元(稹)、白(居易)、陆(龟蒙)、皮(日休)有不到处。《中吴纪闻》云:“子通(惟深)最长于诗,凡有所作,王荆公读之,必称善,谓深得唐人句法。”

方惟深其它作品精选

zuopinjingxuan

《呈荆公》
分享数: 5
朝代:宋朝 | 作者:方惟深 | 类型:生死|

年来身计欲何为,跌宕无成一轴诗。

懒把行藏问詹尹,愿将生死遇秦医。

丹青效虎留心拙,斤匠良工入手迟。

此日知音堪属意,枯桐正在半焦时。

拼音
chéng jīng gōng
[ [ sòng cháo ] ] fāng wéi shēn
nián lái shēn wéi diē dàng chéng zhóu shī        lǎn háng cáng wèn zhān yǐn yuàn jiāng shēng qín        dān qīng xiào liú xīn zhuō jīn jiàng liáng gōng shǒu chí        zhī yīn kān shǔ tóng zhèng zài bàn jiāo shí       
呈荆公注音
  • chéng
    jīng
    gōng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    wéi
    shēn
  • nián
    lái
    shēn
    wéi
    diē
    dàng
    chéng
    zhóu
    shī
    lǎn
    háng
    cáng
    wèn
    zhān
    yǐn
    yuàn
    jiāng
    shēng
    qín
    dān
    qīng
    xiào
    liú
    xīn
    zhuō
    jīn
    jiàng
    liáng
    gōng
    shǒu
    chí
    zhī
    yīn
    kān
    shǔ
    tóng
    zhèng
    zài
    bàn
    jiāo
    shí