张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽早年随父宦江浙,因兵乱不得归。后与徐贲约定侨居吴兴,为安定书院山长,再徙于吴兴(今浙江省湖州市)。洪武初年入京,不得朱元璋喜好,洪武四年(1371)又至京师,因应对不称旨,放还。再征,授太常司丞。朱元璋曾亲述滁阳王事实,命张羽撰写庙碑。洪武十八年(1385)坐事流放岭南,未半道召还,投龙江而死,一说是被人绑起扔进长江淹死。张羽好著述,文辞精洁典...
《吴宫春词拟王建》
分享数: 6
朝代:明朝 | 作者:张羽 | 类型:写风|写花|写水|写人|梨花|江水|洞庭|

馆娃宫中百花开,西施晓上姑苏台。

霞裙翠袂当空举,身轻似展凌风羽。

遥望三江水一杯,两点微茫洞庭树。

转面凝眸未肯回,要见君王射麋处。

城头落日欲栖鸦,下阶戏折棠梨花。

隔岸行人莫偷盼,干将莫邪光粲粲。

拼音
gōng chūn wáng jiàn
[ [ míng cháo ] ] zhāng
guǎn gōng zhōng bǎi huā kāi 西 shī xiǎo shàng tái        xiá qún cuì mèi dāng kōng shēn qīng zhǎn líng fēng        yáo wàng sān jiāng shuǐ bēi liǎng diǎn wēi máng dòng tíng shù        zhuǎn miàn níng móu wèi kěn huí yào jiàn jun1 wáng shè chù        chéng tóu luò xià jiē shé táng huā        àn háng rén tōu pàn gàn jiāng xié guāng càn càn       
吴宫春词拟王建注音
  • gōng
    chūn
    wáng
    jiàn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • guǎn
    gōng
    zhōng
    bǎi
    huā
    kāi
    西
    shī
    xiǎo
    shàng
    tái
    xiá
    qún
    cuì
    mèi
    dāng
    kōng
    shēn
    qīng
    zhǎn
    líng
    fēng
    yáo
    wàng
    sān
    jiāng
    shuǐ
    bēi
    liǎng
    diǎn
    wēi
    máng
    dòng
    tíng
    shù
    zhuǎn
    miàn
    níng
    móu
    wèi
    kěn
    huí
    yào
    jiàn
    jun1
    wáng
    shè
    chù
    chéng
    tóu
    luò
    xià
    jiē
    shé
    táng
    huā
    àn
    háng
    rén
    tōu
    pàn
    gàn
    jiāng
    xié
    guāng
    càn
    càn