李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。

李廌其它作品精选

zuopinjingxuan

《启母庙》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:李廌 | 类型:写山|写鸟|

帝武启宗周,玄鸟浚哲商。

涂山配神禹,独不嗣娥姜。

异时天与贤,嗣子繄匪良。

欲肇天与子,是用开厥祥。

钧台享群后,有扈诛叛方。

谁令讴与讼,帝畀有夏昌。

推此方朱均,巍巍真令王。

伯阳指株李,阿衡降空桑。

龙踞生汉祖,龙漦诞褒娼。

石裂何足问,世语多荒唐。

若比望夫山,虽怪犹有光。

拼音
miào
[ [ sòng cháo ] ] zhì
zōng zhōu xuán niǎo xùn zhé shāng        shān pèi shén é jiāng        shí tiān xián fěi liáng        zhào tiān shì yòng kāi jué xiáng        jun1 tái xiǎng qún hòu yǒu zhū pàn fāng        shuí lìng ōu sòng yǒu xià chāng        tuī fāng zhū jun1 wēi wēi zhēn lìng wáng        yáng zhǐ zhū ā héng jiàng kōng sāng        lóng shēng hàn lóng tāi dàn bāo chāng        shí liè wèn shì duō huāng táng        ruò wàng shān suī guài yóu yǒu guāng       
启母庙注音
  • miào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • zōng
    zhōu
    xuán
    niǎo
    xùn
    zhé
    shāng
    shān
    pèi
    shén
    é
    jiāng
    shí
    tiān
    xián
    fěi
    liáng
    zhào
    tiān
    shì
    yòng
    kāi
    jué
    xiáng
    jun1
    tái
    xiǎng
    qún
    hòu
    yǒu
    zhū
    pàn
    fāng
    shuí
    lìng
    ōu
    sòng
    yǒu
    xià
    chāng
    tuī
    fāng
    zhū
    jun1
    wēi
    wēi
    zhēn
    lìng
    wáng
    yáng
    zhǐ
    zhū
    ā
    héng
    jiàng
    kōng
    sāng
    lóng
    shēng
    hàn
    lóng
    tāi
    dàn
    bāo
    chāng
    shí
    liè
    wèn
    shì
    duō
    huāng
    táng
    ruò
    wàng
    shān
    suī
    guài
    yóu
    yǒu
    guāng