黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《同钱志仲饭藉田钱孺文官舍》
分享数: 5
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写水|写人|写草|写云|写羊|

帝藉开千亩,农功先九州。

王孙守耒耜,吏隐极风流。

永夏丰草木,五云卫郊丘。

牛羊卧篱落,宾客解衣裘。

汲井羞热啜,挽溪供甘柔。

倒靫收莲的,剖蚌煮鸿头。

野日草光合,水风荷气浮。

稻畦下白鹭,林樾应鸣鸠。

主人发清赏,况复佳同游。

归扇障小雨,真成一赐休。

拼音
tóng qián zhì zhòng fàn jiè tián qián wén guān shě
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiè kāi qiān nóng gōng xiān jiǔ zhōu        wáng sūn shǒu lěi yǐn fēng liú        yǒng xià fēng cǎo yún wèi jiāo qiū        niú yáng luò bīn jiě qiú        jǐng xiū chuò wǎn gòng gān róu        dǎo chá shōu lián de pōu bàng zhǔ hóng 鸿 tóu        cǎo guāng shuǐ fēng        dào xià bái lín yuè yīng míng jiū        zhǔ rén qīng shǎng kuàng jiā tóng yóu        guī shàn zhàng xiǎo zhēn chéng xiū       
同钱志仲饭藉田钱孺文官舍注音
  • tóng
    qián
    zhì
    zhòng
    fàn
    jiè
    tián
    qián
    wén
    guān
    shě
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jiè
    kāi
    qiān
    nóng
    gōng
    xiān
    jiǔ
    zhōu
    wáng
    sūn
    shǒu
    lěi
    yǐn
    fēng
    liú
    yǒng
    xià
    fēng
    cǎo
    yún
    wèi
    jiāo
    qiū
    niú
    yáng
    luò
    bīn
    jiě
    qiú
    jǐng
    xiū
    chuò
    wǎn
    gòng
    gān
    róu
    dǎo
    chá
    shōu
    lián
    de
    pōu
    bàng
    zhǔ
    hóng
    鸿
    tóu
    cǎo
    guāng
    shuǐ
    fēng
    dào
    xià
    bái
    lín
    yuè
    yīng
    míng
    jiū
    zhǔ
    rén
    qīng
    shǎng
    kuàng
    jiā
    tóng
    yóu
    guī
    shàn
    zhàng
    xiǎo
    zhēn
    chéng
    xiū