黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《同苏子平李德叟登擢秀阁》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写景|写雪|写山|写人|写云|

筑屋皖公城,木末置曲栏。

岁晚对烟景,人家橘柚间。

独秀司命峰,众口让高寒。

松竹二乔宅,雪云三祖山。

衰怀造胜境,转觉落笔难。

苏李工五字,属联不当悭。

拼音
tóng píng sǒu dēng zhuó xiù
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
zhù wǎn gōng chéng zhì lán        suì wǎn duì yān jǐng rén jiā yòu jiān        xiù mìng fēng zhòng kǒu ràng gāo hán        sōng zhú èr qiáo zhái xuě yún sān shān        shuāi huái 怀 zào shèng jìng zhuǎn jiào luò nán        gōng shǔ lián dāng qiān       
同苏子平李德叟登擢秀阁注音
  • tóng
    píng
    sǒu
    dēng
    zhuó
    xiù
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • zhù
    wǎn
    gōng
    chéng
    zhì
    lán
    suì
    wǎn
    duì
    yān
    jǐng
    rén
    jiā
    yòu
    jiān
    xiù
    mìng
    fēng
    zhòng
    kǒu
    ràng
    gāo
    hán
    sōng
    zhú
    èr
    qiáo
    zhái
    xuě
    yún
    sān
    shān
    shuāi
    huái
    怀
    zào
    shèng
    jìng
    zhuǎn
    jiào
    luò
    nán
    gōng
    shǔ
    lián
    dāng
    qiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1