周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《同年杨谨仲示芗林诸帖皆以老杜相期惟童敏德》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写人|

过江人物向汪曾,一世龙门未易登。

常恐斯文无砥柱,独推佳句有师承。

波澜正使来西蜀,廉陛何妨逼少陵。

天遣百年如卫武,会赓懿戒颂中兴。

拼音
tóng nián yáng jǐn zhòng shì xiāng lín zhū tiē jiē lǎo xiàng wéi tóng mǐn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
guò jiāng rén xiàng wāng céng shì lóng mén wèi dēng        cháng kǒng wén zhù tuī jiā yǒu shī chéng        lán zhèng shǐ 使 lái 西 shǔ lián fáng shǎo líng        tiān qiǎn bǎi nián wèi huì gēng jiè sòng zhōng xìng       
同年杨谨仲示芗林诸帖皆以老杜相期惟童敏德注音
  • tóng
    nián
    yáng
    jǐn
    zhòng
    shì
    xiāng
    lín
    zhū
    tiē
    jiē
    lǎo
    xiàng
    wéi
    tóng
    mǐn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • guò
    jiāng
    rén
    xiàng
    wāng
    céng
    shì
    lóng
    mén
    wèi
    dēng
    cháng
    kǒng
    wén
    zhù
    tuī
    jiā
    yǒu
    shī
    chéng
    lán
    zhèng
    shǐ
    使
    lái
    西
    shǔ
    lián
    fáng
    shǎo
    líng
    tiān
    qiǎn
    bǎi
    nián
    wèi
    huì
    gēng
    jiè
    sòng
    zhōng
    xìng