黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《同孙不愚过昆阳》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写水|写马|田园|写人|寂寞|写酒|

田园恰恰值春忙,驱马悠悠昆水阳。

古庙藤萝穿户牖,断碑风雨碎文章。

真人寂寞神为社,坚垒委蛇女采桑。

拂帽村帘夸酒好,为君聊解一瓢尝。

拼音
tóng sūn guò kūn yáng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
tián yuán qià qià zhí chūn máng yōu yōu kūn shuǐ yáng        miào téng luó chuān 穿 yǒu duàn bēi fēng suì wén zhāng        zhēn rén shén wéi shè jiān lěi wěi shé cǎi sāng        mào cūn lián kuā jiǔ hǎo wéi jun1 liáo jiě piáo cháng       
同孙不愚过昆阳注音
  • tóng
    sūn
    guò
    kūn
    yáng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • tián
    yuán
    qià
    qià
    zhí
    chūn
    máng
    yōu
    yōu
    kūn
    shuǐ
    yáng
    miào
    téng
    luó
    chuān
    穿
    yǒu
    duàn
    bēi
    fēng
    suì
    wén
    zhāng
    zhēn
    rén
    shén
    wéi
    shè
    jiān
    lěi
    wěi
    shé
    cǎi
    sāng
    mào
    cūn
    lián
    kuā
    jiǔ
    hǎo
    wéi
    jun1
    liáo
    jiě
    piáo
    cháng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1