黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《同子瞻和赵伯充团练》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写人|工作|寂寞|

金玉堂中寂寞人,仙班时得共朝真。

两宫无事安磐石,万国归心有老臣。

家酿可供开口笑,侍儿工作捧心颦。

醉乡乃是安身处,付与升平作幸民。

拼音
tóng zhān zhào chōng tuán liàn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jīn táng zhōng rén xiān bān shí gòng cháo zhēn        liǎng gōng shì ān pán shí wàn guó guī xīn yǒu lǎo chén        jiā niàng gòng kāi kǒu xiào shì ér gōng zuò pěng xīn pín        zuì xiāng nǎi shì ān shēn chù shēng píng zuò xìng mín       
同子瞻和赵伯充团练注音
  • tóng
    zhān
    zhào
    chōng
    tuán
    liàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jīn
    táng
    zhōng
    rén
    xiān
    bān
    shí
    gòng
    cháo
    zhēn
    liǎng
    gōng
    shì
    ān
    pán
    shí
    wàn
    guó
    guī
    xīn
    yǒu
    lǎo
    chén
    jiā
    niàng
    gòng
    kāi
    kǒu
    xiào
    shì
    ér
    gōng
    zuò
    pěng
    xīn
    pín
    zuì
    xiāng
    nǎi
    shì
    ān
    shēn
    chù
    shēng
    píng
    zuò
    xìng
    mín