黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《司马文正公挽词四首·一》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:

元佑开皇极,功归用老成。

惟深万物表,不令四时行。

日者倾三接,天乎奠两楹。

堂堂宁复有,埋玉恸佳城。

拼音
wén zhèng gōng wǎn shǒu · ·
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
yuán yòu kāi huáng gōng guī yòng lǎo chéng        wéi shēn wàn biǎo lìng shí háng        zhě qīng sān jiē tiān diàn liǎng yíng        táng táng níng yǒu mái tòng jiā chéng       
司马文正公挽词四首·一注音
  • wén
    zhèng
    gōng
    wǎn
    shǒu
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • yuán
    yòu
    kāi
    huáng
    gōng
    guī
    yòng
    lǎo
    chéng
    wéi
    shēn
    wàn
    biǎo
    lìng
    shí
    háng
    zhě
    qīng
    sān
    jiē
    tiān
    diàn
    liǎng
    yíng
    táng
    táng
    níng
    yǒu
    mái
    tòng
    jiā
    chéng