徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。
《史馆庭梅见其毫末历载三十今已半枯…伏惟垂》
分享数: 0
朝代:唐朝 | 作者:徐铉 | 类型:往事|

东观婆娑树,曾怜甲坼时。

繁英共攀折,芳岁几推移。

往事皆陈迹,清香亦暗衰。

相看宜自喜,双鬓合垂丝。

拼音
shǐ guǎn tíng méi jiàn háo zǎi sān shí jīn bàn wéi chuí
[ [ táng cháo ] ] xuàn
dōng guān suō shù céng lián jiǎ chè shí        fán yīng gòng pān shé fāng suì tuī        wǎng shì jiē chén qīng xiāng àn shuāi        xiàng kàn shuāng bìn chuí       
史馆庭梅见其毫末历载三十今已半枯…伏惟垂注音
  • shǐ
    guǎn
    tíng
    méi
    jiàn
    háo
    zǎi
    sān
    shí
    jīn
    bàn
    wéi
    chuí
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    xuàn
  • dōng
    guān
    suō
    shù
    céng
    lián
    jiǎ
    chè
    shí
    fán
    yīng
    gòng
    pān
    shé
    fāng
    suì
    tuī
    wǎng
    shì
    jiē
    chén
    qīng
    xiāng
    àn
    shuāi
    xiàng
    kàn
    shuāng
    bìn
    chuí