洪迈(1123——1202),南宋饶州鄱阳(今江西省上饶市鄱阳县)人,字景卢,号容斋,又号野处。洪皓第三子。官至翰林院学士、资政大夫、端明殿学士,副丞相、封魏郡开国公、光禄大夫。卒年八十,谥“文敏”。配张氏,兵部侍郎张渊道女、继配陈氏,均封和国夫人。南宋著名文学家。
《古风二首寄汪明道》
分享数: 8
朝代:宋朝 | 作者:洪迈 | 类型:

紫兰初茁芽,深壑终自秀。

肮脏萧艾中,不采则谁咎。

儿曹逐纷华,壮士保初陋。

应知此词同,万世无先后。

拼音
fēng èr shǒu wāng míng dào
[ [ sòng cháo ] ] hóng mài
lán chū zhuó shēn zhōng xiù        āng zāng xiāo ài zhōng cǎi shuí jiù        ér cáo zhú fēn huá zhuàng shì bǎo chū lòu        yīng zhī tóng wàn shì xiān hòu       
古风二首寄汪明道注音
  • fēng
    èr
    shǒu
    wāng
    míng
    dào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hóng
    mài
  • lán
    chū
    zhuó
    shēn
    zhōng
    xiù
    āng
    zāng
    xiāo
    ài
    zhōng
    cǎi
    shuí
    jiù
    ér
    cáo
    zhú
    fēn
    huá
    zhuàng
    shì
    bǎo
    chū
    lòu
    yīng
    zhī
    tóng
    wàn
    shì
    xiān
    hòu