徐有贞(1407~1472)初名珵(chéng),字元玉,号天全,吴县(今江苏苏州)人,祝允明外祖父。宣德八年进士,授翰林编修。因谋划英宗复位,封武功伯兼华盖殿大学士,掌文渊阁事。后诬告杀害于谦、王文等,独揽大权。因与石亨、曹吉祥相恶,出任广东参政。后为石亨等诬陷,诏徙金齿(今云南保山)为民。亨败,得放归。成化初,复官无望,遂浪迹山水间。书法古雅雄健,山水清劲不凡,撰有《武功集》。
《古从军行(三首)·零》
分享数: 4
朝代:明朝 | 作者:徐有贞 | 类型:写羊|

朝来射黄羊,驰逐出塞游。

忽闻匈奴至,万骑寇幽州。

被袍不及甲,肘挟双刃矛。

飞身入重围,手取单于头。

归来饮辕门,独耻非伐谋。

拼音
cóng jun1 háng sān shǒu · · líng
[ [ míng cháo ] ] yǒu zhēn
cháo lái shè huáng yáng chí zhú chū sāi yóu        wén xiōng zhì wàn kòu yōu zhōu        bèi páo jiǎ zhǒu jiā shuāng rèn máo        fēi shēn zhòng wéi shǒu dān tóu        guī lái yǐn yuán mén chǐ fēi móu       
古从军行(三首)·零注音
  • cóng
    jun1
    háng
    sān
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yǒu
    zhēn
  • cháo
    lái
    shè
    huáng
    yáng
    chí
    zhú
    chū
    sāi
    yóu
    wén
    xiōng
    zhì
    wàn
    kòu
    yōu
    zhōu
    bèi
    páo
    jiǎ
    zhǒu
    jiā
    shuāng
    rèn
    máo
    fēi
    shēn
    zhòng
    wéi
    shǒu
    dān
    tóu
    guī
    lái
    yǐn
    yuán
    mén
    chǐ
    fēi
    móu