张羽(1333-1385)元末明初文人。字来仪,更字附凤,号静居,浔阳(今江西九江)人,后移居吴兴(今浙江湖州),与高启、杨基、徐贲称为“吴中四杰”,又与高启、王行、徐贲等十人,人称“北郭十才子”,亦为明初十才子之一。官至太常丞,山水宗法米氏父子,诗作笔力雄放俊逸。张羽早年随父宦江浙,因兵乱不得归。后与徐贲约定侨居吴兴,为安定书院山长,再徙于吴兴(今浙江省湖州市)。洪武初年入京,不得朱元璋喜好,洪武四年(1371)又至京师,因应对不称旨,放还。再征,授太常司丞。朱元璋曾亲述滁阳王事实,命张羽撰写庙碑。洪武十八年(1385)坐事流放岭南,未半道召还,投龙江而死,一说是被人绑起扔进长江淹死。张羽好著述,文辞精洁典...
《双节堂》
分享数: 1
朝代:明朝 | 作者:张羽 | 类型:写雨|写风|写山|写人|生死|少年|

凤嘴鸾胶难续弦,双龙镜破再难圆。

阿婆二十已守节,新妇哭夫方少年。

大儿娇啼母心苦,小儿十月安知父。

破窗风雨来早秋,夜绩灯前共相语。

山头松柏摧为薪,山前翁仲亦成尘。

红颜憔悴垂白发,生死不惭泉下人。

拼音
shuāng jiē táng
[ [ míng cháo ] ] zhāng
fèng zuǐ luán jiāo nán xián shuāng lóng jìng zài nán yuán        ā èr shí shǒu jiē xīn fāng shǎo nián        ér jiāo xīn xiǎo ér shí yuè ān zhī        chuāng fēng lái zǎo qiū dēng qián gòng xiàng        shān tóu sōng bǎi cuī wéi xīn shān qián wēng zhòng chéng chén        hóng yán qiáo cuì chuí bái shēng cán quán xià rén       
双节堂注音
  • shuāng
    jiē
    táng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • fèng
    zuǐ
    luán
    jiāo
    nán
    xián
    shuāng
    lóng
    jìng
    zài
    nán
    yuán
    ā
    èr
    shí
    shǒu
    jiē
    xīn
    fāng
    shǎo
    nián
    ér
    jiāo
    xīn
    xiǎo
    ér
    shí
    yuè
    ān
    zhī
    chuāng
    fēng
    lái
    zǎo
    qiū
    dēng
    qián
    gòng
    xiàng
    shān
    tóu
    sōng
    bǎi
    cuī
    wéi
    xīn
    shān
    qián
    wēng
    zhòng
    chéng
    chén
    hóng
    yán
    qiáo
    cuì
    chuí
    bái
    shēng
    cán
    quán
    xià
    rén