曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。
《友直轩》
分享数: 5
朝代:宋朝 | 作者:曾几 | 类型:写雪|写风|写人|写羊|

友义丧来久,琢磨复谁能。

金鉤被采录,绝弃朱丝绳。

直哉少稷甫,一室清于冰。

危坐对书帙,曲几非所凭。

日暮无人来,疏篱上寒藤。

惟有手种竹,挺然得其朋。

风低与雪重,抢地如弗胜。

政使可断折,天姿谅难凌。

物或乱真赝,君其别淄渑。

攘羊而证父,是子乌足称。

所以贵温润,不令见觚棱。

要我细商略,此言有师承。

拼音
yǒu zhí xuān
[ [ sòng cháo ] ] céng
yǒu sàng lái jiǔ zhuó shuí néng        jīn gōu bèi cǎi jué zhū shéng        zhí zāi shǎo shì qīng bīng        wēi zuò duì shū zhì fēi suǒ píng        rén lái shū shàng hán téng        wéi yǒu shǒu zhǒng zhú tǐng rán péng        fēng xuě zhòng qiǎng shèng        zhèng shǐ 使 duàn shé tiān 姿 liàng nán líng        huò luàn zhēn yàn jun1 bié miǎn        rǎng yáng ér zhèng shì chēng        suǒ guì wēn rùn lìng jiàn léng        yào shāng luè yán yǒu shī chéng       
友直轩注音
  • yǒu
    zhí
    xuān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    céng
  • yǒu
    sàng
    lái
    jiǔ
    zhuó
    shuí
    néng
    jīn
    gōu
    bèi
    cǎi
    jué
    zhū
    shéng
    zhí
    zāi
    shǎo
    shì
    qīng
    bīng
    wēi
    zuò
    duì
    shū
    zhì
    fēi
    suǒ
    píng
    rén
    lái
    shū
    shàng
    hán
    téng
    wéi
    yǒu
    shǒu
    zhǒng
    zhú
    tǐng
    rán
    péng
    fēng
    xuě
    zhòng
    qiǎng
    shèng
    zhèng
    shǐ
    使
    duàn
    shé
    tiān
    姿
    liàng
    nán
    líng
    huò
    luàn
    zhēn
    yàn
    jun1
    bié
    miǎn
    rǎng
    yáng
    ér
    zhèng
    shì
    chēng
    suǒ
    guì
    wēn
    rùn
    lìng
    jiàn
    léng
    yào
    shāng
    luè
    yán
    yǒu
    shī
    chéng