(1108—1148)宋福州长乐人,字齐之。人称唯室先生。陈侁子。高宗绍兴八年进士。为江阴军学教授,寓吴中,师从王蘋,隐居乡里,闭户研究经史,以教学者。其学主直指以开人心,使学者归于自得。有《步里客谈》、《尚书传》、《春秋传》、《礼记传》、《两汉论》、《唐论》、《唯室集》等。
《去冬因元镇有见怀诗草草用韵录上并谢录妙药》
分享数: 7
朝代:宋朝 | 作者:陈长方 | 类型:

南来仙骥一回翔,古墨丹砂并送将。

从此微躯常得健,学君挥翰讵能忘。

霜寒碧涧行踪少,月落青林去梦长。

相见只愁俱白发,敢辞不饮负清觞。

拼音
dōng yīn yuán zhèn yǒu jiàn huái 怀 shī cǎo cǎo yòng yùn shàng bìng xiè miào yào
[ [ sòng cháo ] ] chén zhǎng fāng
nán lái xiān huí xiáng dān shā bìng sòng jiāng        cóng wēi cháng jiàn xué jun1 huī hàn néng wàng        shuāng hán jiàn háng zōng shǎo yuè luò qīng lín mèng zhǎng        xiàng jiàn zhī chóu bái gǎn yǐn qīng shāng       
去冬因元镇有见怀诗草草用韵录上并谢录妙药注音
  • dōng
    yīn
    yuán
    zhèn
    yǒu
    jiàn
    huái
    怀
    shī
    cǎo
    cǎo
    yòng
    yùn
    shàng
    bìng
    xiè
    miào
    yào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zhǎng
    fāng
  • nán
    lái
    xiān
    huí
    xiáng
    dān
    shā
    bìng
    sòng
    jiāng
    cóng
    wēi
    cháng
    jiàn
    xué
    jun1
    huī
    hàn
    néng
    wàng
    shuāng
    hán
    jiàn
    háng
    zōng
    shǎo
    yuè
    luò
    qīng
    lín
    mèng
    zhǎng
    xiàng
    jiàn
    zhī
    chóu
    bái
    gǎn
    yǐn
    qīng
    shāng