祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。

祝允明其它作品精选

zuopinjingxuan

《卧病》
分享数: 3
朝代:明朝 | 作者:祝允明 | 类型:写风|

鞅掌思将适野情,偶缘风火便相婴。

悬知智鄙同为虐,且喜闲忙总不行。

服饵转令谙物性,静思因得检长生。

医经士典都余策,一卷《南华》万物平。

拼音
bìng
[ [ míng cháo ] ] zhù yǔn míng
yāng zhǎng jiāng shì qíng ǒu yuán fēng huǒ biàn 便 xiàng yīng        xuán zhī zhì tóng wéi nuè qiě xián máng zǒng háng        ěr zhuǎn lìng ān xìng jìng yīn jiǎn zhǎng shēng        jīng shì diǎn dōu juàn nán huá wàn píng       
卧病注音
  • bìng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhù
    yǔn
    míng
  • yāng
    zhǎng
    jiāng
    shì
    qíng
    ǒu
    yuán
    fēng
    huǒ
    biàn
    便
    xiàng
    yīng
    xuán
    zhī
    zhì
    tóng
    wéi
    nuè
    qiě
    xián
    máng
    zǒng
    háng
    ěr
    zhuǎn
    lìng
    ān
    xìng
    jìng
    yīn
    jiǎn
    zhǎng
    shēng
    jīng
    shì
    diǎn
    dōu
    juàn
    nán
    huá
    wàn
    píng