江淹(444—505),字文通,南朝著名文学家、散文家,历仕三朝,宋州济阳考城(今河南省商丘市民权县)人。江淹少时孤贫好学,六岁能诗,十三岁丧父。二十岁左右在新安王刘子鸾幕下任职,开始其政治生涯,历仕南朝宋、齐、梁三代。江淹在仕途上早年不甚得志。泰始二年(466年),江淹转入建平王刘景素幕,江淹受广陵令郭彦文案牵连,被诬受贿入狱,在狱中上书陈情获释。刘景素密谋叛乱,江淹曾多次谏劝,刘景素不纳,贬江淹为建安吴兴县令。宋顺帝升明元年(477年),齐高帝萧道成执政,把江淹自吴兴召回,并任为尚书驾部郎、骠骑参军事,大受重用。

江淹其它作品精选

zuopinjingxuan

《卧疾怨别刘长史诗》
分享数:3
朝代: 南北朝 | 作者:江淹 | 类型:写景|写山|写水|写草|

四时煎日夜。

玉露催紫荣。

始怀走及叹。

春意秋方惊。

凉草散萤色。

衰树敛蝉声。

凭景魂且谧。

卧堂怨巳生。

承君客江潭。

先愁鸿雁鸣。

吴山饶离袂。

楚水多别情。

金坚碧不灭。

桂华兰有英。

无辍代上朝。

岂惜镜中明。

但见一叶落。

哀恨方未平。

拼音
yuàn bié liú zhǎng shǐ shī
[ [ nán běi cháo ] ] jiāng yān
shí jiān        cuī róng        shǐ huái 怀 zǒu tàn        chūn qiū fāng jīng        liáng cǎo sàn yíng        shuāi shù liǎn chán shēng        píng jǐng hún qiě        táng yuàn shēng        chéng jun1 jiāng tán        xiān chóu hóng 鸿 yàn míng        shān ráo mèi        chǔ shuǐ duō bié qíng        jīn jiān miè        guì huá lán yǒu yīng        chuò dài shàng cháo        jìng zhōng míng        dàn jiàn luò        āi hèn fāng wèi píng       
卧疾怨别刘长史诗注音
  • yuàn
    bié
    liú
    zhǎng
    shǐ
    shī
  • [
    [
    nán
    běi
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    yān
  • shí
    jiān
    cuī
    róng
    shǐ
    huái
    怀
    zǒu
    tàn
    chūn
    qiū
    fāng
    jīng
    liáng
    cǎo
    sàn
    yíng
    shuāi
    shù
    liǎn
    chán
    shēng
    píng
    jǐng
    hún
    qiě
    táng
    yuàn
    shēng
    chéng
    jun1
    jiāng
    tán
    xiān
    chóu
    hóng
    鸿
    yàn
    míng
    shān
    ráo
    mèi
    chǔ
    shuǐ
    duō
    bié
    qíng
    jīn
    jiān
    miè
    guì
    huá
    lán
    yǒu
    yīng
    chuò
    dài
    shàng
    cháo
    jìng
    zhōng
    míng
    dàn
    jiàn
    luò
    āi
    hèn
    fāng
    wèi
    píng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1