黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《南柯子-南歌子·零》
分享数: 6
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写人|写草|

万里沧江月,波清说向谁。

顶门须更下金槌。

只恐风惊草动、又生疑。

金雁斜妆颊,青螺浅画眉。

庖丁有底下刀迟。

直要人牛无际、是休时。

拼音
nán - - nán · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
wàn cāng jiāng yuè qīng shuō xiàng shuí        dǐng mén gèng xià jīn chuí        zhī kǒng fēng jīng cǎo dòng yòu shēng        jīn yàn xié zhuāng jiá qīng luó qiǎn huà méi        páo dīng yǒu xià dāo chí        zhí yào rén niú shì xiū shí       
南柯子-南歌子·零注音
  • nán
    -
    -
    nán
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • wàn
    cāng
    jiāng
    yuè
    qīng
    shuō
    xiàng
    shuí
    dǐng
    mén
    gèng
    xià
    jīn
    chuí
    zhī
    kǒng
    fēng
    jīng
    cǎo
    dòng
    yòu
    shēng
    jīn
    yàn
    xié
    zhuāng
    jiá
    qīng
    luó
    qiǎn
    huà
    méi
    páo
    dīng
    yǒu
    xià
    dāo
    chí
    zhí
    yào
    rén
    niú
    shì
    xiū
    shí