刘敏中(1243~1318) 元代文学家,字端甫,山东省济南市章丘市人。自幼卓异不凡,曾任中书掾、兵部主事、监察御史等职,因弹劾秉政的桑哥,辞职归乡。后又入为御史、御史都事、翰林直学士,兼国子祭洒、翰林学士承旨等,还曾宣抚辽东山北,拜河南行省参政等。刘敏中一生为官清正,以时事为忧。敢于对贵□横暴绳之以法,并上疏指陈时弊。仕世祖、成宗、武宗三朝,多为监察官,受到皇帝的嘉纳。刘敏中今存词 149首。大多是应酬之作,但在一些词中也透露出他"学古无成,于今何补"的岁月蹉跎的怅惘(〔木兰花慢〕《适得醉经乐章》),对"浮世匆匆如此,眼底风尘今古梦"的叹息(〔念奴娇〕《自述呈知己》),以及对"世事何穷"、"兵鏖蜗角"的感慨(〔沁园春〕...
《南乡子 次韵答魏鹏举》
分享数:5
朝代: 元朝 | 作者:刘敏中 | 类型:

英誉蔼西秦。

襟量温和别有春。

落笔妙词新可喜,精神。

玉叶琼葩不染尘。

后逸鲍参军。

谁道儒冠误却身。

相见莫谈尘世事,销魂。

趁取追欢

拼音
nán xiāng yùn wèi péng
[ [ yuán cháo ] ] liú mǐn zhōng
yīng ǎi 西 qín        jīn liàng wēn bié yǒu chūn        luò miào xīn jīng shén        qióng rǎn chén        hòu bào cān jun1        shuí dào guàn què shēn        xiàng jiàn tán chén shì shì xiāo hún        chèn zhuī huān
南乡子 次韵答魏鹏举注音
  • nán
    xiāng
     
    yùn
    wèi
    péng
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    mǐn
    zhōng
  • yīng
    ǎi
    西
    qín
    jīn
    liàng
    wēn
    bié
    yǒu
    chūn
    luò
    miào
    xīn
    jīng
    shén
    qióng
    rǎn
    chén
    hòu
    bào
    cān
    jun1
    shuí
    dào
    guàn
    què
    shēn
    xiàng
    jiàn
    tán
    chén
    shì
    shì
    xiāo
    hún
    chèn
    zhuī
    huān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1