刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。
《南乡子 张彦通寿 四印齐本樵庵词注云,按换》
分享数: 5
朝代:元朝 | 作者:刘因 | 类型:儿童|

窗下络车声。

窗外儿童课六经。

自种墙东新菜荚,青青。

随分杯盘老幼情。

千古董生行。

鸡犬升平画不成。

应笑刘家刘老子,无能。

纵饮狂歌

拼音
nán xiāng zhāng yàn tōng shòu 寿 yìn běn qiáo ān zhù yún àn huàn
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
chuāng xià luò chē shēng        chuāng wài ér tóng liù jīng        zhǒng qiáng dōng xīn cài jiá qīng qīng        suí fèn bēi pán lǎo yòu qíng        qiān dǒng shēng háng        quǎn shēng píng huà chéng        yīng xiào liú jiā liú lǎo néng        zòng yǐn kuáng
南乡子 张彦通寿 四印齐本樵庵词注云,按换注音
  • nán
    xiāng
     
    zhāng
    yàn
    tōng
    shòu
    寿
     
    yìn
    běn
    qiáo
    ān
    zhù
    yún
    àn
    huàn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • chuāng
    xià
    luò
    chē
    shēng
    chuāng
    wài
    ér
    tóng
    liù
    jīng
    zhǒng
    qiáng
    dōng
    xīn
    cài
    jiá
    qīng
    qīng
    suí
    fèn
    bēi
    pán
    lǎo
    yòu
    qíng
    qiān
    dǒng
    shēng
    háng
    quǎn
    shēng
    píng
    huà
    chéng
    yīng
    xiào
    liú
    jiā
    liú
    lǎo
    néng
    zòng
    yǐn
    kuáng