蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《南乡子 庚申仲秋,陪虎茵居士置酒小斜川》
分享数:5
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写风|写花|写山|

霜籁入枯桐。

山压江城秀蔼浓。

谁著夜光松竹里,玲珑。

十丈冰花射好风。

物外蕊珠宫。

几缕明霞玉镜中。

银浪三江都一吸,春融。

晓病眉尖

拼音
nán xiāng gēng shēn zhòng qiū péi yīn shì zhì jiǔ xiǎo xié chuān
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
shuāng lài tóng        shān jiāng chéng xiù ǎi nóng        shuí zhe guāng sōng zhú líng lóng        shí zhàng bīng huā shè hǎo fēng        wài ruǐ zhū gōng        míng xiá jìng zhōng        yín làng sān jiāng dōu chūn róng        xiǎo bìng méi jiān
南乡子 庚申仲秋,陪虎茵居士置酒小斜川注音
  • nán
    xiāng
     
    gēng
    shēn
    zhòng
    qiū
    péi
    yīn
    shì
    zhì
    jiǔ
    xiǎo
    xié
    chuān
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • shuāng
    lài
    tóng
    shān
    jiāng
    chéng
    xiù
    ǎi
    nóng
    shuí
    zhe
    guāng
    sōng
    zhú
    líng
    lóng
    shí
    zhàng
    bīng
    huā
    shè
    hǎo
    fēng
    wài
    ruǐ
    zhū
    gōng
    míng
    xiá
    jìng
    zhōng
    yín
    làng
    sān
    jiāng
    dōu
    chūn
    róng
    xiǎo
    bìng
    méi
    jiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1