叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《千秋岁·晓烟溪畔》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写风|

晓烟溪畔。

曾记东风面。

化工更与重裁翦。

额黄明艳粉,不共妖红软。

凝露脸。

多情正似当时见。

谁向沧波岸。

特地移闲馆。

情一缕,愁千点。

烦君搜妙语,为我催清宴。

须细看。

纷纷乱蕊空凡艳。

拼音
qiān qiū suì · · xiǎo yān pàn
[ [ sòng cháo ] ] mèng
xiǎo yān pàn        céng dōng fēng miàn        huà gōng gèng zhòng cái jiǎn        é huáng míng yàn fěn gòng yāo hóng ruǎn        níng liǎn        duō qíng zhèng dāng shí jiàn        shuí xiàng cāng àn        xián guǎn        qíng chóu qiān diǎn        fán jun1 sōu miào wéi cuī qīng yàn        kàn        fēn fēn luàn ruǐ kōng fán yàn       
千秋岁·晓烟溪畔注音
  • qiān
    qiū
    suì
    ·
    ·
    xiǎo
    yān
    pàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • xiǎo
    yān
    pàn
    céng
    dōng
    fēng
    miàn
    huà
    gōng
    gèng
    zhòng
    cái
    jiǎn
    é
    huáng
    míng
    yàn
    fěn
    gòng
    yāo
    hóng
    ruǎn
    níng
    liǎn
    duō
    qíng
    zhèng
    dāng
    shí
    jiàn
    shuí
    xiàng
    cāng
    àn
    xián
    guǎn
    qíng
    chóu
    qiān
    diǎn
    fán
    jun1
    sōu
    miào
    wéi
    cuī
    qīng
    yàn
    kàn
    fēn
    fēn
    luàn
    ruǐ
    kōng
    fán
    yàn