汉无名氏的作品,可归入「两汉乐府」一类。其中艺术成就最高的当数《古诗十九首》。这是中国东汉文人五言诗的代表作。最早见于南朝梁萧统的《文选》。东汉后期党争激烈,杀伐不休;官僚垄断仕途,文人士子备受压抑。面对这种社会现实,中下层文人士子或为避祸,或为寻求出路,纷纷背井离乡,亲戚隔绝、闺门分离,因而也就有了「游子」的乡愁和「思妇」的闺怨。《古诗十九首》的内容就是反映了这种漂泊流离之苦和离别相思之痛,表达了一种祈求社会安定、渴望家室团聚的愿望。由于诗人们的愿望难以实现,因此这类诗大都流露了浓重的感伤之情,蕴含了对社会的强烈不满。《古诗十九首》也真实地记录和反映了失意文人仕途碰壁后所产生的生命无常、及时行乐等颓废情绪。这类诗反映了东汉末年儒家思想崩溃,乱世人生观盛行时文人们普遍存在的一种精神状态。

汉无名氏其它作品精选

zuopinjingxuan

《十五从军行》
分享数: 121
朝代:汉朝 | 作者:汉无名氏 | 类型:写人|

十五从军行,八十始得归。

(从军行 一作:征)道逢乡里人,家中有阿谁?

遥望是君家,松柏冢累累。

兔从狗窦入,雉从梁上飞。

中庭生旅谷,井上生旅葵。

舂谷持作饭,采葵持作羹。

羹饭一时熟,不知贻阿谁。

出门东向望,泪落沾我衣。

拼音
shí cóng jun1 háng
[ [ hàn cháo ] ] hàn míng shì
shí cóng jun1 háng shí shǐ guī        ( ( cóng jun1 háng        zuò zhēng ) ) dào féng xiāng rén jiā zhōng yǒu ā shuí ? ?        yáo wàng shì jun1 jiā sōng bǎi zhǒng lèi lèi        cóng gǒu dòu zhì cóng liáng shàng fēi        zhōng tíng shēng jǐng shàng shēng kuí        chōng chí zuò fàn cǎi kuí chí zuò gēng        gēng fàn shí shú zhī ā shuí        chū mén dōng xiàng wàng lèi luò zhān       
十五从军行注音
  • shí
    cóng
    jun1
    háng
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    hàn
    míng
    shì
  • shí
    cóng
    jun1
    háng
    shí
    shǐ
    guī
    (
    (
    cóng
    jun1
    háng
     
    zuò
    zhēng
    )
    )
    dào
    féng
    xiāng
    rén
    jiā
    zhōng
    yǒu
    ā
    shuí
    ?
    ?
    yáo
    wàng
    shì
    jun1
    jiā
    sōng
    bǎi
    zhǒng
    lèi
    lèi
    cóng
    gǒu
    dòu
    zhì
    cóng
    liáng
    shàng
    fēi
    zhōng
    tíng
    shēng
    jǐng
    shàng
    shēng
    kuí
    chōng
    chí
    zuò
    fàn
    cǎi
    kuí
    chí
    zuò
    gēng
    gēng
    fàn
    shí
    shú
    zhī
    ā
    shuí
    chū
    mén
    dōng
    xiàng
    wàng
    lèi
    luò
    zhān