刘敞(1019—1068)北宋史学家、经学家、散文家。字原父,一作原甫,临江新喻荻斜(今属江西樟树)。庆历六年与弟刘攽同科进士,以大理评事通判蔡州,后官至集贤院学士。与梅尧臣、欧阳修交往较多。为人耿直,立朝敢言,为政有绩,出使有功。刘敞学识渊博,欧阳修说他“自六经百氏古今传记,下至天文、地理、卜医、数术、浮图、老庄之说,无所不通;其为文章尤敏赡”,与弟刘攽合称为北宋二刘,著有《公是集》。
《北轩手种竹两竿近辄有甘露降其上作五言示诸》
分享数: 4
朝代:宋朝 | 作者:刘敞 | 类型:写雪|写人|

秋来手种竹,惟悴不成休。

复此雪霜晚,空惊孤直心。

如何沾瑞露,似欲慰穷阴。

珠华粲将坠,玉色润还深。

含春乍荏苒,戴日尚萧森。

玄泽非人力,樵苏无见侵。

拼音
běi xuān shǒu zhǒng zhú liǎng gān 竿 jìn zhé yǒu gān jiàng shàng zuò yán shì zhū
[ [ sòng cháo ] ] liú chǎng
qiū lái shǒu zhǒng zhú wéi cuì chéng xiū        xuě shuāng wǎn kōng jīng zhí xīn        zhān ruì wèi qióng yīn        zhū huá càn jiāng zhuì rùn hái shēn        hán chūn zhà rěn rǎn dài shàng xiāo sēn        xuán fēi rén qiáo jiàn qīn       
北轩手种竹两竿近辄有甘露降其上作五言示诸注音
  • běi
    xuān
    shǒu
    zhǒng
    zhú
    liǎng
    gān
    竿
    jìn
    zhé
    yǒu
    gān
    jiàng
    shàng
    zuò
    yán
    shì
    zhū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liú
    chǎng
  • qiū
    lái
    shǒu
    zhǒng
    zhú
    wéi
    cuì
    chéng
    xiū
    xuě
    shuāng
    wǎn
    kōng
    jīng
    zhí
    xīn
    zhān
    ruì
    wèi
    qióng
    yīn
    zhū
    huá
    càn
    jiāng
    zhuì
    rùn
    hái
    shēn
    hán
    chūn
    zhà
    rěn
    rǎn
    dài
    shàng
    xiāo
    sēn
    xuán
    fēi
    rén
    qiáo
    jiàn
    qīn