刘宰(1167—1240)字平国,号漫塘病叟,镇江金坛(今属江苏)人 。绍熙元年(1190)举进士。历任州县,有能声。寻告归。理宗立,以为籍田令。迁太常丞,知宁国府,皆辞不就。端平间,时相收召誉望略尽,不能举者仅宰与崔与之二人。隐居三十年,于书无所不读。既卒,朝廷嘉其节,谥文清。宰为文淳古质直,著有《漫塘文集》三十六卷,《四库总目》又作有语录,并传于世。
《勉王甥》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:刘宰 | 类型:写水|凄凉|

莘野凄凉渭水遥,事功无复在渔樵。

但令一第先馀子,自可清名动圣朝。

禁路家声犹赫奕,词场笔势已嫖姚。

夜窗灯火秋来功,莫欢辛勤髀肉消。

拼音
miǎn wáng shēng
[ [ sòng cháo ] ] liú zǎi
shēn liáng wèi shuǐ yáo shì gōng zài qiáo        dàn lìng xiān qīng míng dòng shèng cháo        jìn jiā shēng yóu chǎng shì piáo yáo        chuāng dēng huǒ qiū lái gōng huān xīn qín ròu xiāo       
勉王甥注音
  • miǎn
    wáng
    shēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    liú
    zǎi
  • shēn
    liáng
    wèi
    shuǐ
    yáo
    shì
    gōng
    zài
    qiáo
    dàn
    lìng
    xiān
    qīng
    míng
    dòng
    shèng
    cháo
    jìn
    jiā
    shēng
    yóu
    chǎng
    shì
    piáo
    yáo
    chuāng
    dēng
    huǒ
    qiū
    lái
    gōng
    huān
    xīn
    qín
    ròu
    xiāo