quàn
劝
dé
德
shàng
上
rén
人
mò
莫
zuò
作
yán
言
yǔ
语
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
shì
释
huì
慧
kōng
空
fán
凡
wù
物
dé
得
qí
其
shí
时
zé
则
míng
鸣
,
,
míng
鸣
zhī
之
dà
大
zhě
者
wéi
唯
léi
雷
tíng
霆
。
。
shǐ
使
léi
雷
cháng
常
míng
鸣
bú
不
yǐ
以
jiē
节
,
,
rén
人
wàng
忘
xiū
修
shěng
省
shú
孰
zhèn
震
jīng
惊
。
。
wǎng
往
shí
时
qí
耆
nián
年
shēn
深
cǐ
此
zhǐ
旨
,
,
shí
十
dù
度
fā
发
yán
言
jiǔ
九
dù
度
yǐ
已
。
。
gèng
更
yǒu
有
bǎo
宝
yún
云
duō
多
kǒu
口
shī
师
,
,
měi
每
jiàn
见
sēng
僧
lái
来
miàn
面
bì
壁
ěr
耳
。
。
qǐ
岂
sì
似
ér
而
jīn
今
wén
文
zì
字
chán
禅
,
,
pián
骈
tóu
头
bìng
竝
jià
驾
zhēng
争
hòu
后
xiān
先
。
。
yuàn
愿
gōng
公
cáng
藏
cǐ
此
qiān
千
jun1
钧
zhòng
重
,
,
děng
等
xián
闲
bú
不
shè
射
shè
射
bì
必
zhōng
中
。
。