肤剥心枯岁月深,孙枝已解作龙吟。烈风吹起孤高韵,犹作峰头梁甫音。
《别宣尉王中斋》
分享数:9
朝代: 宋朝 | 作者:王奕 | 类型:写雪|写山|

自笑灵龟久不灵,巧逢天地换清宁。

典型顿觉空诸老,肝膈未能忘六经。

朔雪渐深头转白,洛山虽无眼还青。

杏坛寂寂遗音在,靠得汾亭有父兄。

拼音
bié xuān wèi wáng zhōng zhāi
[ [ sòng cháo ] ] wáng
xiào líng guī jiǔ líng qiǎo féng tiān huàn qīng níng        diǎn xíng dùn jiào kōng zhū lǎo gān wèi néng wàng liù jīng        shuò xuě jiàn shēn tóu zhuǎn bái luò shān suī yǎn hái qīng        xìng tán yīn zài kào fén tíng yǒu xiōng       
别宣尉王中斋注音
  • bié
    xuān
    wèi
    wáng
    zhōng
    zhāi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
  • xiào
    líng
    guī
    jiǔ
    líng
    qiǎo
    féng
    tiān
    huàn
    qīng
    níng
    diǎn
    xíng
    dùn
    jiào
    kōng
    zhū
    lǎo
    gān
    wèi
    néng
    wàng
    liù
    jīng
    shuò
    xuě
    jiàn
    shēn
    tóu
    zhuǎn
    bái
    luò
    shān
    suī
    yǎn
    hái
    qīng
    xìng
    tán
    yīn
    zài
    kào
    fén
    tíng
    yǒu
    xiōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1