陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《别俞君任通判三首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:

客舍不宜久,黄尘翳衣缨。

非君此解后,孰使老眼明。

握手杂谈笑,洗醆共浊清。

已烬铜炉烟,倏听丙夜更。

清诗相劳苦,凛然见高情。

珠璧眩璀璨,珩璜竞鎗铿。

宁惟老眼明,亦使病骨轻。

语离信所重,未敢促归程。

拼音
bié jun1 rèn tōng pàn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
shě jiǔ huáng chén yīng        fēi jun1 jiě hòu shú shǐ 使 lǎo yǎn míng        shǒu tán xiào zhǎn gòng zhuó qīng        jìn tóng yān shū tīng bǐng gèng        qīng shī xiàng láo lǐn rán jiàn gāo qíng        zhū xuàn cuǐ càn héng huáng jìng qiāng kēng        níng wéi lǎo yǎn míng shǐ 使 bìng qīng        xìn suǒ zhòng wèi gǎn guī chéng       
别俞君任通判三首注音
  • bié
    jun1
    rèn
    tōng
    pàn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • shě
    jiǔ
    huáng
    chén
    yīng
    fēi
    jun1
    jiě
    hòu
    shú
    shǐ
    使
    lǎo
    yǎn
    míng
    shǒu
    tán
    xiào
    zhǎn
    gòng
    zhuó
    qīng
    jìn
    tóng
    yān
    shū
    tīng
    bǐng
    gèng
    qīng
    shī
    xiàng
    láo
    lǐn
    rán
    jiàn
    gāo
    qíng
    zhū
    xuàn
    cuǐ
    càn
    héng
    huáng
    jìng
    qiāng
    kēng
    níng
    wéi
    lǎo
    yǎn
    míng
    shǐ
    使
    bìng
    qīng
    xìn
    suǒ
    zhòng
    wèi
    gǎn
    guī
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1