胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《初至青湘闻安仁帅司为曹成所袭四首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写雪|写风|写人|人情|写云|

风急滩声乱,云红雪意酣。

空庭初霰集,寒砚忽冰涵。

天造推移密,人情冷暖谙。

江头聊问信,春到一枝南。

拼音
chū zhì qīng xiāng wén ān rén shuài wéi cáo chéng suǒ shǒu
[ [ sòng cháo ] ] yín
fēng tān shēng luàn yún hóng xuě hān        kōng tíng chū xiàn hán yàn bīng hán        tiān zào tuī rén qíng lěng nuǎn ān        jiāng tóu liáo wèn xìn chūn dào zhī nán       
初至青湘闻安仁帅司为曹成所袭四首注音
  • chū
    zhì
    qīng
    xiāng
    wén
    ān
    rén
    shuài
    wéi
    cáo
    chéng
    suǒ
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • fēng
    tān
    shēng
    luàn
    yún
    hóng
    xuě
    hān
    kōng
    tíng
    chū
    xiàn
    hán
    yàn
    bīng
    hán
    tiān
    zào
    tuī
    rén
    qíng
    lěng
    nuǎn
    ān
    jiāng
    tóu
    liáo
    wèn
    xìn
    chūn
    dào
    zhī
    nán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1