(1319—1388)元明间常州府江阴人,字原吉。元至正中,作《河清颂》,台臣荐之,称疾辞。避乱于淞之青龙江,再迁上海乌泥泾,筑草堂以居,自号最闲园丁。辞张士诚征辟,而为之划策,使降元以拒朱氏。明洪武十五年以文学录用,有司敦迫上道,坚卧不起。自称席帽山人。诗多怀古伤今,于张氏之亡,颇多感慨。有《梧溪诗集》七卷,记载元、明之际人才国事,多史家所未备。
《刘夫人》
分享数: 8
朝代:元朝 | 作者:王逢 | 类型:写风|写人|

刘夫人,至正太尉吴王嫔。

笄珈车服置弗御,淡烟常锁双眉春。

中州援远敌在目,权贵日骄疆日蹙。

背城借一王本心,狐埋狐搰将军欲。

夫人勇决烈女义,百口楼居亲举燧。

片时阴惨万姓生,月明风清佩音至。

君不见男儿成败古有之,孰以楚霸轻虞姬?

苏民安得夫人祠,乌栖白凫庶少衰。

拼音
liú rén
[ [ yuán cháo ] ] wáng féng
liú rén zhì zhèng tài wèi wáng pín        jiā chē zhì dàn yān cháng suǒ shuāng méi chūn        zhōng zhōu yuán yuǎn zài quán guì jiāo jiāng        bèi chéng jiè wáng běn xīn mái jiāng jun1        rén yǒng jué liè bǎi kǒu lóu qīn suì        piàn shí yīn cǎn wàn xìng shēng yuè míng fēng qīng pèi yīn zhì        jun1 jiàn nán ér chéng bài yǒu zhī shú chǔ qīng ? ?        mín ān rén bái shù shǎo shuāi       
刘夫人注音
  • liú
    rén
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    féng
  • liú
    rén
    zhì
    zhèng
    tài
    wèi
    wáng
    pín
    jiā
    chē
    zhì
    dàn
    yān
    cháng
    suǒ
    shuāng
    méi
    chūn
    zhōng
    zhōu
    yuán
    yuǎn
    zài
    quán
    guì
    jiāo
    jiāng
    bèi
    chéng
    jiè
    wáng
    běn
    xīn
    mái
    jiāng
    jun1
    rén
    yǒng
    jué
    liè
    bǎi
    kǒu
    lóu
    qīn
    suì
    piàn
    shí
    yīn
    cǎn
    wàn
    xìng
    shēng
    yuè
    míng
    fēng
    qīng
    pèi
    yīn
    zhì
    jun1
    jiàn
    nán
    ér
    chéng
    bài
    yǒu
    zhī
    shú
    chǔ
    qīng
    ?
    ?
    mín
    ān
    rén
    bái
    shù
    shǎo
    shuāi