李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。

李廌其它作品精选

zuopinjingxuan

《分题得古香炉》
分享数: 9
朝代:宋朝 | 作者:李廌 | 类型:

质为浮休弃,形惟好古宜。

埏陶异甓砾,香火近神只。

冷暖非恒德,兴衰彼一时。

舍兹何所适,尔意勿迟迟。

拼音
fèn xiāng
[ [ sòng cháo ] ] zhì
zhì wéi xiū xíng wéi hǎo        shān táo xiāng huǒ jìn shén zhī        lěng nuǎn fēi héng xìng shuāi shí        shě suǒ shì ěr chí chí       
分题得古香炉注音
  • fèn
    xiāng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • zhì
    wéi
    xiū
    xíng
    wéi
    hǎo
    shān
    táo
    xiāng
    huǒ
    jìn
    shén
    zhī
    lěng
    nuǎn
    fēi
    héng
    xìng
    shuāi
    shí
    shě
    suǒ
    shì
    ěr
    chí
    chí