吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。

吴潜其它作品精选

zuopinjingxuan

《出郊再用韵赋三解·四》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写雨|写人|

平生惯作牧民官,不作朱幡画戟看。

惟有寸心存恻隐,谁怜只手补创残。

树蔬人要畦畦润,种麦农便陇陇乾。

乍雨乍晴都恰好,老天谁道叫呼难。

拼音
chū jiāo zài yòng yùn sān jiě · ·
[ [ sòng cháo ] ] qián
píng shēng guàn zuò mín guān zuò zhū fān huà kàn        wéi yǒu cùn xīn cún yǐn shuí lián zhī shǒu chuàng cán        shù shū rén yào rùn zhǒng mài nóng biàn 便 lǒng lǒng qián        zhà zhà qíng dōu qià hǎo lǎo tiān shuí dào jiào nán       
出郊再用韵赋三解·四注音
  • chū
    jiāo
    zài
    yòng
    yùn
    sān
    jiě
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • píng
    shēng
    guàn
    zuò
    mín
    guān
    zuò
    zhū
    fān
    huà
    kàn
    wéi
    yǒu
    cùn
    xīn
    cún
    yǐn
    shuí
    lián
    zhī
    shǒu
    chuàng
    cán
    shù
    shū
    rén
    yào
    rùn
    zhǒng
    mài
    nóng
    biàn
    便
    lǒng
    lǒng
    qián
    zhà
    zhà
    qíng
    dōu
    qià
    hǎo
    lǎo
    tiān
    shuí
    dào
    jiào
    nán