(1227—1307)宋元间徽州歙县人,字万里,号虚谷。幼孤,从叔父学。宋理宗景定三年进士。初媚贾似道,似道败,又上十可斩之疏。后官知严州,以城降元,为建德路总管。寻罢归,遂肆意于诗。有《桐江集》、《续古今考》,又选唐宋以来律诗,为《瀛奎律髓》。
《冷泉亭》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:方回 | 类型:写风|

金鞍骤紫陌,讵识林下胜。

石苔为谁碧,我辈坐乃称。

丝毫无愧容,照此冷泉镜。

竹树亦如我,不与春色竞。

匏尊未用酌,一见百卢醒。

土囊发饕风,无波此终定。

革履汉臣心,恐未敌兹莹。

木杪夜月孤,庶其许相映。

拼音
lěng quán tíng
[ [ sòng cháo ] ] fāng huí
jīn ān zhòu shí lín xià shèng        shí tái wéi shuí bèi zuò nǎi chēng        háo kuì róng zhào lěng quán jìng        zhú shù chūn jìng        páo zūn wèi yòng zhuó jiàn bǎi xǐng        náng tāo fēng zhōng dìng        hàn chén xīn kǒng wèi yíng        miǎo yuè shù xiàng yìng       
冷泉亭注音
  • lěng
    quán
    tíng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    huí
  • jīn
    ān
    zhòu
    shí
    lín
    xià
    shèng
    shí
    tái
    wéi
    shuí
    bèi
    zuò
    nǎi
    chēng
    háo
    kuì
    róng
    zhào
    lěng
    quán
    jìng
    zhú
    shù
    chūn
    jìng
    páo
    zūn
    wèi
    yòng
    zhuó
    jiàn
    bǎi
    xǐng
    náng
    tāo
    fēng
    zhōng
    dìng
    hàn
    chén
    xīn
    kǒng
    wèi
    yíng
    miǎo
    yuè
    shù
    xiàng
    yìng