黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《写真自赞五首·零》
分享数:8
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写马|

或问鲁直似不似,似与不似,是何等语。

前乎鲁直,若甲若乙,不可胜纪。

後乎鲁直,若甲若乙,不可胜纪。

此一时也,则鲁直而已矣。

一以我为牛,予因以渡河而彻源底。

一以我为马,予因以日千里计。

鲁直之在万化,何翅太仓之一稊米。

吏能不如赵张三王,文章不如司马班扬。

颀颀以富贵酖毒,而酖毒不能入其城府。

投之以世故豺虎,而豺虎无所措其爪角。

则於数子,有一日之长。

拼音
xiě zhēn zàn shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
huò wèn zhí shì děng        qián zhí ruò jiǎ ruò shèng        hòu zhí ruò jiǎ ruò shèng        shí zhí ér        wéi niú yīn ér chè yuán        wéi yīn qiān        zhí zhī zài wàn huà chì tài cāng zhī        néng zhào zhāng sān wáng wén zhāng bān yáng        guì dān ér dān néng chéng        tóu zhī shì chái ér chái suǒ cuò zhǎo jiǎo        shù yǒu zhī zhǎng       
写真自赞五首·零注音
  • xiě
    zhēn
    zàn
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • huò
    wèn
    zhí
    shì
    děng
    qián
    zhí
    ruò
    jiǎ
    ruò
    shèng
    hòu
    zhí
    ruò
    jiǎ
    ruò
    shèng
    shí
    zhí
    ér
    wéi
    niú
    yīn
    ér
    chè
    yuán
    wéi
    yīn
    qiān
    zhí
    zhī
    zài
    wàn
    huà
    chì
    tài
    cāng
    zhī
    néng
    zhào
    zhāng
    sān
    wáng
    wén
    zhāng
    bān
    yáng
    guì
    dān
    ér
    dān
    néng
    chéng
    tóu
    zhī
    shì
    chái
    ér
    chái
    suǒ
    cuò
    zhǎo
    jiǎo
    shù
    yǒu
    zhī
    zhǎng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1