吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。

吴潜其它作品精选

zuopinjingxuan

《再用前韵各赋三解·四》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:

九天膏泽沛群方,尽扫螟蝗蝥蟘殃。

即刻焦烦成爽垲,何时繁富换荒凉。

涤场定是多遗秉,栖亩爰知有剩粮。

却笑荜门穷措大,瓶罂脱粟正深藏。

拼音
zài yòng qián yùn sān jiě · ·
[ [ sòng cháo ] ] qián
jiǔ tiān gāo pèi qún fāng jìn sǎo míng huáng móu yāng        jiāo fán chéng shuǎng kǎi shí fán huàn huāng liáng        chǎng dìng shì duō bǐng yuán zhī yǒu shèng liáng        què xiào mén qióng cuò píng yīng tuō zhèng shēn cáng       
再用前韵各赋三解·四注音
  • zài
    yòng
    qián
    yùn
    sān
    jiě
    ·
    ·
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • jiǔ
    tiān
    gāo
    pèi
    qún
    fāng
    jìn
    sǎo
    míng
    huáng
    móu
    yāng
    jiāo
    fán
    chéng
    shuǎng
    kǎi
    shí
    fán
    huàn
    huāng
    liáng
    chǎng
    dìng
    shì
    duō
    bǐng
    yuán
    zhī
    yǒu
    shèng
    liáng
    què
    xiào
    mén
    qióng
    cuò
    píng
    yīng
    tuō
    zhèng
    shēn
    cáng