(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《再献五章奉资一笑·三》
分享数: 2
朝代:宋朝 | 作者:李至 | 类型:写雨|写风|写花|杨柳|写酒|

小院荒凉亦自如,才盈五亩又无余。

槛中脩竹依时种,壁上斜行信手书。

雨打杏花将烂熳,风吹杨柳渐扶疏。

诚知浊酒非公饮,频为芳辰过陋居。

拼音
zài xiàn zhāng fèng xiào · · sān
[ [ sòng cháo ] ] zhì
xiǎo yuàn huāng liáng cái yíng yòu        kǎn zhōng yǒu zhú shí zhǒng shàng xié háng xìn shǒu shū        xìng huā jiāng làn màn fēng chuī yáng liǔ jiàn shū        chéng zhī zhuó jiǔ fēi gōng yǐn pín wéi fāng chén guò lòu       
再献五章奉资一笑·三注音
  • zài
    xiàn
    zhāng
    fèng
    xiào
    ·
    ·
    sān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • xiǎo
    yuàn
    huāng
    liáng
    cái
    yíng
    yòu
    kǎn
    zhōng
    yǒu
    zhú
    shí
    zhǒng
    shàng
    xié
    háng
    xìn
    shǒu
    shū
    xìng
    huā
    jiāng
    làn
    màn
    fēng
    chuī
    yáng
    liǔ
    jiàn
    shū
    chéng
    zhī
    zhuó
    jiǔ
    fēi
    gōng
    yǐn
    pín
    wéi
    fāng
    chén
    guò
    lòu