周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《再次韵送杨昌英赴麻阳宰》
分享数: 1
朝代:宋朝 | 作者:周必大 | 类型:

未结絇丝侍玉除,聊纡墨绶奉安舆。

诸君相尚耻为令,明府何妨大所居。

岁美莫忧君不足,日长当念民无如。

玉床箭镞何劳寄,只愿章交使者车。

拼音
zài yùn sòng yáng chāng yīng yáng zǎi
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
wèi jié shì chú liáo shòu fèng ān        zhū jun1 xiàng shàng chǐ wéi lìng míng fáng suǒ        suì měi yōu jun1 zhǎng dāng niàn mín        chuáng jiàn láo zhī yuàn zhāng jiāo shǐ 使 zhě chē       
再次韵送杨昌英赴麻阳宰注音
  • zài
    yùn
    sòng
    yáng
    chāng
    yīng
    yáng
    zǎi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • wèi
    jié
    shì
    chú
    liáo
    shòu
    fèng
    ān
    zhū
    jun1
    xiàng
    shàng
    chǐ
    wéi
    lìng
    míng
    fáng
    suǒ
    suì
    měi
    yōu
    jun1
    zhǎng
    dāng
    niàn
    mín
    chuáng
    jiàn
    láo
    zhī
    yuàn
    zhāng
    jiāo
    shǐ
    使
    zhě
    chē