黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《再次韵和吉老》
分享数: 3
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写雪|

今日仆姑晴自语,愁阴前日雪铺床。

三冬一雨禾头湿,百斛几痕牛领疮。

民欲与翁归作腊,公方无事可开场。

相勤冻坐真成恶,愧我偷闲饱太仓。

拼音
zài yùn lǎo
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jīn qíng chóu yīn qián xuě chuáng        sān dōng tóu shī 湿 bǎi hén niú lǐng chuāng        mín wēng guī zuò gōng fāng shì kāi chǎng        xiàng qín dòng zuò zhēn chéng è kuì tōu xián bǎo tài cāng       
再次韵和吉老注音
  • zài
    yùn
    lǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jīn
    qíng
    chóu
    yīn
    qián
    xuě
    chuáng
    sān
    dōng
    tóu
    shī
    湿
    bǎi
    hén
    niú
    lǐng
    chuāng
    mín
    wēng
    guī
    zuò
    gōng
    fāng
    shì
    kāi
    chǎng
    xiàng
    qín
    dòng
    zuò
    zhēn
    chéng
    è
    kuì
    tōu
    xián
    bǎo
    tài
    cāng