王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。

王迈其它作品精选

zuopinjingxuan

《再和王君何定通判韵》
分享数: 6
朝代:宋朝 | 作者:王迈 | 类型:写雨|写风|写云|

覆雨翻云市道交,公持正论息群嘲。

风高莫送翎毛短,春暖难生土脉搏硗。

攻过每蒙奇药赐,卫生更借好方抄。

一阳来复侵侵泰,善类倾心望拔茅。

拼音
zài wáng jun1 dìng tōng pàn yùn
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
fān yún shì dào jiāo gōng chí zhèng lùn qún cháo        fēng gāo sòng líng máo duǎn chūn nuǎn nán shēng qiāo        gōng guò měi méng yào wèi shēng gèng jiè hǎo fāng chāo        yáng lái qīn qīn tài shàn lèi qīng xīn wàng máo       
再和王君何定通判韵注音
  • zài
    wáng
    jun1
    dìng
    tōng
    pàn
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • fān
    yún
    shì
    dào
    jiāo
    gōng
    chí
    zhèng
    lùn
    qún
    cháo
    fēng
    gāo
    sòng
    líng
    máo
    duǎn
    chūn
    nuǎn
    nán
    shēng
    qiāo
    gōng
    guò
    měi
    méng
    yào
    wèi
    shēng
    gèng
    jiè
    hǎo
    fāng
    chāo
    yáng
    lái
    qīn
    qīn
    tài
    shàn
    lèi
    qīng
    xīn
    wàng
    máo