黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《再作答徐天隐》
分享数: 0
朝代:宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写风|写人|

建德真乐国,万里渺中州。

除荡俗氛尽,心如九天秋。

满船载明月,乃可与同游。

平生期斯人,共挟风雅輈。

定知诗客来,夜虹贯斗牛。

执斧修月轮,链石补天陬。

破的千古下,乃可泣曹刘。

危柱鸣哀筝,知音初见求。

成功在漏刻,尧舜去共吺。

收此文章戏,往作活国谋。

开纳倾万方,皇极运九畴。

闭奸有要道,新旧随才收。

拼音
zài zuò tiān yǐn
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
jiàn zhēn guó wàn miǎo zhōng zhōu        chú dàng fēn jìn xīn jiǔ tiān qiū        mǎn chuán zǎi míng yuè nǎi tóng yóu        píng shēng rén gòng jiā fēng zhōu        dìng zhī shī lái hóng guàn dòu niú        zhí xiū yuè lún liàn shí tiān zōu        de qiān xià nǎi cáo liú        wēi zhù míng āi zhēng zhī yīn chū jiàn qiú        chéng gōng zài lòu yáo shùn gòng dōu        shōu wén zhāng wǎng zuò huó guó móu        kāi qīng wàn fāng huáng yùn jiǔ chóu        jiān yǒu yào dào xīn jiù suí cái shōu       
再作答徐天隐注音
  • zài
    zuò
    tiān
    yǐn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • jiàn
    zhēn
    guó
    wàn
    miǎo
    zhōng
    zhōu
    chú
    dàng
    fēn
    jìn
    xīn
    jiǔ
    tiān
    qiū
    mǎn
    chuán
    zǎi
    míng
    yuè
    nǎi
    tóng
    yóu
    píng
    shēng
    rén
    gòng
    jiā
    fēng
    zhōu
    dìng
    zhī
    shī
    lái
    hóng
    guàn
    dòu
    niú
    zhí
    xiū
    yuè
    lún
    liàn
    shí
    tiān
    zōu
    de
    qiān
    xià
    nǎi
    cáo
    liú
    wēi
    zhù
    míng
    āi
    zhēng
    zhī
    yīn
    chū
    jiàn
    qiú
    chéng
    gōng
    zài
    lòu
    yáo
    shùn
    gòng
    dōu
    shōu
    wén
    zhāng
    wǎng
    zuò
    huó
    guó
    móu
    kāi
    qīng
    wàn
    fāng
    huáng
    yùn
    jiǔ
    chóu
    jiān
    yǒu
    yào
    dào
    xīn
    jiù
    suí
    cái
    shōu