江总(519~594)著名南朝陈大臣、文学家。字总持,祖籍济阳考城(今河南兰考)。出身高门,幼聪敏,有文才。年十八,为宣惠武陵王府法曹参军,迁尚书殿中郎。所作诗篇深受梁武帝赏识,官至太常卿。张缵、王筠、刘之遴,乃一时高才学士,皆对江总雅相推重,与之为忘年友。侯景之乱后,避难会稽,流寓岭南,至陈文帝天嘉四年(563)才被征召回建康,任中书侍郎。陈后主时,官至尚书令,故世称“江令”。任上“总当权宰,不持政务,但日与后主游宴后庭”,“由是国政日颓,纲纪不立”(《陈书·江总传》)。隋文帝开皇九年(589)灭陈,江总入隋为上开府,后放回江南,去世于江都(今江苏扬州)。
《内殿赋新诗》
分享数: 3
朝代:隋朝 | 作者:江总 | 类型:写雨|写风|写水|写人|

兔影脉脉照金铺。

虬水滴滴泻玉壸。

绮翼雕甍迩清汉。

虹梁紫柱丽黄图。

风高暗绿凋残柳。

雨驶芳红湿晚芙。

三五二八佳年少。

百万千金买歌笑。

偏着故人织素诗。

愿奏秦声采莲调。

织女今夕渡银河。

当见新秋停玉梭。

拼音
nèi diàn 殿 xīn shī
[ [ suí cháo ] ] jiāng zǒng
yǐng zhào jīn        qiú shuǐ xiè kǔn        diāo méng ěr qīng hàn        hóng liáng zhù huáng        fēng gāo àn 绿 diāo cán liǔ        shǐ fāng hóng shī 湿 wǎn        sān èr jiā nián shǎo        bǎi wàn qiān jīn mǎi xiào        piān zhe rén zhī shī        yuàn zòu qín shēng cǎi lián diào        zhī jīn yín        dāng jiàn xīn qiū tíng suō       
内殿赋新诗注音
  • nèi
    diàn
    殿
    xīn
    shī
  • [
    [
    suí
    cháo
    ]
    ]
    jiāng
    zǒng
  • yǐng
    zhào
    jīn
    qiú
    shuǐ
    xiè
    kǔn
    diāo
    méng
    ěr
    qīng
    hàn
    hóng
    liáng
    zhù
    huáng
    fēng
    gāo
    àn
    绿
    diāo
    cán
    liǔ
    shǐ
    fāng
    hóng
    shī
    湿
    wǎn
    sān
    èr
    jiā
    nián
    shǎo
    bǎi
    wàn
    qiān
    jīn
    mǎi
    xiào
    piān
    zhe
    rén
    zhī
    shī
    yuàn
    zòu
    qín
    shēng
    cǎi
    lián
    diào
    zhī
    jīn
    yín
    dāng
    jiàn
    xīn
    qiū
    tíng
    suō